Năm 1965, trận đánh tranh cục bộ bắt đầu ở khu vực miền nam nước ta. Mĩ chuyển quân ồ ạt vào tham chiến. Chính trong những năm sôi rộp này, Rừng xà nu của Nguyền trung thành với chủ đã ra đời, tái hiện tại lại không khí của một giai đoạn lịch sử hào hùng quyết liệt trong trào lưu cách mạng giải phóng miền nam từ 1955 mang lại 1959. Truyện thể hiện quy trình đứng lên vắt lấy súng của rất nhiều người dân vẫn dằn nén nhức thương, uất hận cùng không một đấm đá bạo lực cường quyền nào chống chặn, hủy hoại được sự vùng dậy của họ. Nói rõ hơn, Rừng xà nu đề cập về cuộc “đồng khởi” của dân xã Xô Man sống Tây Nguyên. Nạm Mết già làng, thủ lĩnh, đã lãnh đạo dân xã mài giáo, mác, vụ rựa... Vùng dậy đánh anh em ác ôn tay không nên dế quốc Mĩ, giải tỏa buôn làng cùng rừng núi thiêng liêng. Đây là hình hình ảnh có ý nghĩa hình tượng cho cuộc đồng khởi của nhân dân miền nam bộ lúc bấy giờ, mô tả một chân lí của bí quyết mạng dược vạc ngôn qua lời thay Mết: “Nhớ lấy..., ghi lấy... Trong tương lai tau chết rồi, bay còn sống buộc phải nói lại cho con cháu: bọn chúng nó đã cố gắng súng, minh bắt buộc cầm giáo”.
Bạn đang xem: Soạn văn bài rừng xà nu
Truyện Rừng xà nu tất cả thế nắm tắt như sau:
Sau bố năm kéo lực lượng quân giải phóng, Tnú trở trở lại thăm làng. Cả làng Xô Man tập đúng theo lại chào mừng anh. Cố Mết đêm đó ôn lại hầu như kỉ niệm đau thương hùng tráng của làng trong những số đó Tnú là nhân đồ gia dụng trung tâm.
Tnú và Mai tham gia cách mạng trường đoản cú nhỏ. Sau đó Tnú bị giặc bắt đi tù. Thời điểm trở về, hai tín đồ thành bà xã thành ck và sinh được một nhỏ gái. Một lần, giặc càn lên xóm lùng bắt Tnú tra tấn dã man. Chúng tẩm dầu xà nu cùng đốt mười ngón tay của anh. Mười ngón tay đã trở thành mười ngọn đuốc. Trước cảnh tượng ấy, cố Mết chỉ đạo dân buôn bản đồng khởi giết mổ hết đàn giặc cứu vãn Tnú. Rồi từ bỏ đó, Tnú dự vào lực lượng giải phóng. Anh luôn ghi tương khắc mối thù so với quân giặc và võ thuật Tất dũng cảm.
Lần này, anh về phép, mừng thành công làng Xô Man đã khác hẳn. Em gái của Mai đang trở thành bí thư bỏ ra bộ, chính trị viên xã đội.
trải qua câu siêng về cuộc sống Tnú, truyện ngắn Rừng xà nu mệnh danh sức sống mãnh liệt, niềm tin quật khởi, chí khí giải pháp mạng kiên định của dân làng Xô Man nói riêng và những dân tộc Tây Nguyên nói bình thường trong cuộc chống chọi vũ trang chống kẻ thù xâm lược, bảo đảm an toàn nền tự do tự bởi của đất nước.
1. Hình mẫu cây xà nu
Hình tượng nối bật và xuyên suốt trong truyện ngắn này là mẫu cây xà nu. Bắt đầu và chấm dứt truyện số đông là cảnh rừng xà nu “đến hút tầm mắt củng không thấy gì khác ngoài các rừng xà nu nối tiếp chạy cho chân trời”. mở đầu là câu ấy, xong xuôi cũng thế, chỉ thay đổi chữ “đồi” thành chữ “rừng”. Đây là 1 trong sự tái diễn có dụng ý, như 1 điệp khúc láy lại nhằm mục tiêu nhấn mạnh, gây tuyệt vời đậm nét trong lòng hồn người đọc.
Cây xà nu thuộc bọn họ thông, bao gồm nhựa thơm, mọc nhiều ở vùng bắc Tây Nguyên. Cây này mở ra trong sản phẩm trước tiên với chân thành và ý nghĩa tả thực, thê hiện mẫu tươi đẹp, ngoạn mục của vạn vật thiên nhiên Tây Nguyên. Nhưng ý nghĩa ấn dụ tượng trưng của nó mới là vấn đề đáng chú ý hơn cả. Tương đối nhiều lần bên văn nhấc tới nhì chữ xà nu: rừng xà nu, đồi xà nu, nhựa xà nu, khói xà nu... Đúng là xà nu vẫn là hình ảnh tiêu biểu, đại diện thay mặt cho làng mạc Xô Man nói riêng và cả Tây Nguyên nói chung.
bắt đầu tác phẩm là nhưng tai ương mà cả đa số cây xà nu ráng thụ và hầu hết cây con cần gánh chịu đựng dưới làn mưa đại bác bỏ của kẻ thù: “Cả rừng xà nu hàng ngàn cây không tồn tại cây nào không biến thành thương”; “nhựa ứa ra, tràn trề... Rồi dần dần bầm lại, black và dặc quấn thành từng viên máu lớn”. mặc dù vậy “đạn đại bác bỏ không giết thịt nổi chúng, hồ hết vết thương của chúng chóng lành như trên một thân thể cường tráng”. Để rồi: “Cạnh một cây xà nu bắt đầu ngã gục dã gồm bốn năm cây con mọc lên, ngọn xanh lơ hình nhọn mũi tên lao trực tiếp lẽn thai trời”, “có rất nhiều cây bắt đầu nhú khỏi khía cạnh đắt, nhọn hoắt giống như các mũi lẽ”. Đặc tả bằng lối chế tác hình và thủ pháp nhân hóa nêu nhảy sức sống của cây xà nu; công ty ý ở trong phòng văn là nêu nhảy sức sống của tín đồ dân Xô Man với nhân dân Tây Nguyên bất khuất. Cũng giống như cây xà nu, tín đồ dân Xô Man, không còn lớp này đến lớp khác, nối cách nhau núm lấy vũ khí đánh giặc. Anh Quyết mất mát thì gồm Tnú, Mai ngã xuống đã gồm Dít tiến bước thay chị. Sát bên cụ Mết, già làng, sừng sững như một cây xà nu cồ thụ là bé bỏng Heng, một nỗ lực hệ cây xà nu non trẻ,, sân sàng quá kế lớp cha anh.
Ham ánh nắng và khí trời, cây xà nu vượt qua rất nhanh để tới ánh nắng cũng chẳng khác đưa ra Tnú, Mai cùng dân xã Xô Man luôn luôn phấn đâu, hy vọng hướng tới cuộc sống thường ngày tự do.
nhà văn Nguyễn trung thành kể lại về vấn đề viết truyện Rừng xà nu và nói về loại cây này như sau:
“Hồi mon 5 năm 1962, hành quân từ miền bắc vào, tôi thuộc đi với Nguyễn Thi, đến điểm chia tay, mọi cá nhân về mặt trận của mình là 1 trong khu rừng mênh mông phía tây thừa Thiên giáp Lào. Đó là một trong những khu rừng xanh tít tắp tận chân trời. Tôi yêu cây rừng xà nu từ thời điểm ngày đó. Ấy là một trong những cây hùng vĩ và cao thượng, man dại và trong sạch, thân cây cao vút, vạn tan vỡ ứa nhựa, tán lá vừa tao nhã vừa rắn rỏi”.
(NGUYÊN NGỌC - về truyện ngắn “Rừng xà nu”)
2. Nhân đồ vật trong Rừng xà nu
Trên cái nền ngoạn mục của rừng xà nu nổi lên là các nhân trang bị Tnú, Dít, nỗ lực Mết và bé bỏng Heng. Mỗi mẫu nhân vật đều phải có vẻ đọp riêng biệt và các mang ý nghĩa sâu sắc tư tưởng sâu sắc.
đầu tiên là Tnú, nhân vật chủ yếu của truyện. Anh được người sáng tác khắc họa với hồ hết nét độc đáo, đậm chất sử thi; cố gắng Mốt, già làng, siêu tự hào từng lúc nói về anh.
- “Nó là tín đồ Strá mình. Bố mẹ nó chết sớm, buôn bản Xô Man này nuôi nó. Đời nó khổ, nhưng lại bụng nó sạch sẽ như nước suối thôn ta”.
Từ dịp còn nhỏ, Tnú sẽ sớm tỏ ra gan góc, táo khuyết bạo, đầy quả cam. Anh với Mai đang vào rừng bảo đảm an toàn tiếp tế được cán bộ chuyển động bí mật, mặc đến địch khủng bố dã man. Lúc học chữ thất bại bạn, anh tự phạt mình bằng phương pháp “cần một hòn đá, trường đoản cú đập vào đầu, huyết chảy ròng rã ròng”. lúc bị địch tra tấn hỏi cộng sản ớ đâu, Tnú đặt tay lên bụng bản thân nói: “ở trên đây này” và nắm là sườn lưng anh lại hằn thêm đều vết chém của kẻ thù. Cùng với phẩm hóa học gan dạ, hero Tnú rất xứng danh với tình thương Mai, một cô gái Strá dễ thương dịu dàng. Nhưng lại đáng buồn thay, anh dành riêng bất lực trước cái chết của vk con. Nhìn thấy tận đôi mắt cảnh địch tra tân dã man bà mẹ con Mai, lòng anh sôi nổi căm thù: “Anh vẫn bứt xong hàng chục trái vả mủ không hay. Anh chồm dậy (...) ở đoạn hai con mắt anh hiện nay là hai cục lửa lớn”. Cứu vợ con ko được, Tnú bị giặc bắt trói bằng dây rừng. Bọn chúng đốt mười ngón tay anh bởi nhựa xà nu thành mười ngọn đuốc. Tnú buồn bã quằn quại: “Anh nghe lửa cháy vào lồng ngực, cháy ở bụng”" nhưng anh vẫn lầm liệt khí phách: “Người cùng sản không thèm kêu van”. Tnú nhất mực không thèm kêu van.
Chính đôi bàn tay bị đốt của anh ý dã khiến dân làng mạc Xô Man đồng khởi thịt giặc, cứu sống anh. Trường đoản cú dó, với hai bàn tay từng ngón chỉ còn hai đốt ấy, Tnú đã ráng giáo, cầm cố súng. Anh lên đường tham gia “lực lượng” và kiên trì chiến đấu. Rồi thuộc chính đôi bàn tay ấy sẽ bóp cổ giết bị tiêu diệt tên chỉ đạo đồn địch trong hầm ngầm dưới lòng đất cố thủ của nó
Tnú cũng lại là người dân có lòng khẩn thiết yêu phiên bản làng. Khi xa nhà, xa quê hương, anh nhớ rõ từng hàng cây, từng con đường, từng loại suối. Cùng anh nhớ nhất là tiếng chày cửa bạn dạng làng. Bởi vậy, khi về viếng thăm nhà, Tnú bồi hồi xúc động, ngực anh đập liên hồi.
nắm lại, các nét tính bí quyết của Tnú cũng vượt trội cho phẩm cách cao đẹp mắt của cộng đồng người Strá sống Tây Nguyên: cũng gan góc, dũng cảm, cũng tương đối mực trung thành với chủ với giải pháp mạng, thiết tha yêu phiên bản làng nhất là cũng biết vượt lên mọi thảm kịch cá nhân đê trở nên yêu thương, phẫn nộ thành hành động kiên trì chiến đấu.
tiếp sau là Dít. Tuy xuất hiện thêm không nhiều trong vật phẩm nhưng cô nàng này lại là hiện nay thân và là việc tiếp nối của Mai.
tức thì từ nhỏ, Dít đã cấp tốc nhẹn với gan góc. Cô chẳng chút sợ hãi trước lời đe dọa của thằng Dục: “Đứa nào ra khỏi làng bắt được bắn chết ngay lập tức tại chỗ”. do vậy, cứ sẩm về tối là Dít lại bò theo với nước sở hữu gạo vào rừng tiếp tế cho nắm Mết, Tnú và các anh. Lúc bị bắt cô gái vẫn bình tĩnh, súng đạn địch không uy hà hiếp được tinh thần cô.
khi trưởng thành, Dít thành cán bộ, bí thư chi bộ kiêm chính trị viên làng đội. Cô ngặt nghèo và nguyên tắc. Tuy vậy rất quý mến. Tnú, anh rể mình, cơ mà Dít vẫn trang nghiêm trong giấy tờ thủ tục hỏi giây tờ fan lính từ phương diện trận về thăm làng: “Không bao gồm giấy trốn về thi ko dược, úy ban nên bắt thôi”. tuy vậy phía sau thái độ lạnh lùng, ngôn từ có vẻ nóng bức là đều tình cảm thâm thúy và kín đáo trong cái nhìn rất sâu đôi với Tnú bằng đôi mắt mở to, bình thản, vào suốt.
bắt lại, Dít tiêu biểu vượt trội cho những bạn teen Tây Nguyên đã được rèn luyện và trưởng thành qua thực tế ác liệt của trận chiến đấu chống quân thù để bảo vệ bản làng yêu dấu.
tiếp đến là vắt Mết. Nếu làng Xô Man như một cánh rừng xà nu quật cường thì cụ công cụ bà làng này đó là một xà nu cổ thụ: “Ông làm việc trần, ngực căng như 1 cây xà nu lớn”. không chỉ là là một thủ lĩnh quân sự, cầm cố Mết còn là một linh hồn của trận chiến đấu cùng chiến thắng. Hình ảnh cụ đính liền.với lời khẳng định một chân lí phương pháp mạng để đi cho tới tự do: “Chúng nó dã nỗ lực súng, minh buộc phải cầm giáo”. địa điểm của con bạn này cụ hiện rất rõ trong lời hịch truyền tại đoạn cuối truyện:
“Thế là bắt dầu rồi, Đốt lửa lên! Tất toàn bộ cơ thể già, tín đồ trẻ, người bọn ông, người đàn bà, mỗi cá nhân phải tỉm rước một cây giáo, một cây mác, một cây dụ, một cây rựa. Ai không tồn tại thi vót chông, năm trăm cây chông. Đốt lửa lên!”. nắm Mết và đúng là hình ảnh tượng trưng cho lịch sử truyền thống hiên ngang bất khuât của quần chúng Xô Man.
cuối cùng là nhỏ xíu Heng, hiện nay thân của ráng hệ sau này của cách mạng. Nhỏ bé xuất hiện nay nhiều tại phần đầu truyện, đóng vai bạn hướng dẫn Tnú trở về. Tiếp nối media chiến đấu của cha anh, bé bỏng Heng giông như 1 cây xà nu bắt đầu lớn lên: “ngọn xanh rờn, hình nhọn mủi thương hiệu lao thẳng lên bầu trời”.
Rừng xà nu là sự phối kết hợp giữa cảm xúc sử thi và văn pháp sử thi điêu luyện, xứng đáng là bản hero ca về cuộc chiến đấu của nhân dân các dân tộc Tây Nguyên trong trận đánh tranh chông Mĩ cứu giúp nước vừa qua.
GỢI Ý ĐỌC - HIỂU
tóm tắt văn bản truyện Rừng xà nu
“Ớ trong khoảng đại bác” của giặc, xóm Xô Man bị đạn giặc tiêu diệt khốc liệt xuống rừng xà nu. Nhưng tương tự như người dân Xô Man, rừng xà nu vẫn kiên trì vươn tới. Gặp khi Tnú trở lại thăm làng ngủ tậi nhà cố kỉnh Mết, đêm ây, ráng kể đến dân xã nghe về cuộc sống chàng trai dũng mãnh này. Trong năm đó, giặc khủng ba dã man trào lưu cách mạng dẫu vậy dân làng tại đây vẫn nuôi chăm sóc cán bộ. Tnú và Mai là phần lớn thiếu niên dũng mãnh vào rừng tiếp tế cho cán cỗ ta. Tnú đã làm được Quyết đưa đường dìu dắt. Tnú làm cho liên lạc và tiếp đến bị giặc bắt nắm tù. Thoát tù anh trở về cùng dân làng mạc chiến đấu. Được tin giặc kéo về làng. Không chịu đựng được cảnh bà xã con bị giặc tra tấn, Tnú nhẩy vào giữa bầy giặc định cứu bà xã con. Nhưng cánh mày râu trai can đảm này đã biết thành giặt bắt, vk con anh bị thịt chết. Bọn chúng đốt hai bàn tay anh bằng giẻ tẩm dầu xà nu. Trước cảnh hung tàn này, dân xã Xô Man vẫn nhất tề vực lên giết giặc. Nỗ lực Mết lôi kéo mọi fan chung mức độ tự lắp thêm vũ khí nhằm chiến đấu. Đêm đó cả rừng Xô Man ào ào rung động. Tnú vào cỗ đội. Anh chiến tranh rất mực dũng cảm. Sau bố năm, Tnú được về thăm dân làng.
Câu 1
a) Tnú: Theo Nguyễn trung thành nguyên chủng loại của Tnú là Đề - người dân tộc Xơ-đăng, sinh sống Tây Nguyên. Bên văn lây tên Tnú “không khí hơn nhiều, Tây Nguyên rộng nhiều” so với tên Đề.
Là nhân vật bao gồm của truyện, bố mẹ mất sớm phệ lên nhờ việc dưỡng nuôi, đùm bọc của dân xã Xô Man; rứa Mết nhấn xét về Tnú: “Đời nó khổ, nhưng bụng nó sạch như nước suối xã ta”.
Tnú rát kiêu dũng táo bạo. Học tập chữ đủng đỉnh nhưng “đi đường núi thì đầu nó sáng lạ lùng”. Khi có tác dụng liên lạc qua sông Tnú “cứ lựa khu vực thác mạnh bạo mà bơi ngang, vượt lên trên mặt nước, cỡi lên thác băng băng như con cá kình”. Khi bị giặc đốt cháy mười ngón tay, Tnú nghiến răng chịu đựng chứ quyêt “không thèm kêu van”.
Tnú gồm mối thù ông xã chất với quân địch vì chúng sát hại vợ bé anh, khiến cho anh trở thành người tàn tật, hơn thế nữa bọn chúng còn sát hại cả dân buôn bản anh.
Tnú gan dạ và trung thành với chủ với biện pháp mạng. Trong những năm tháng ác liệt nhất giặc lùng sục to bố điên cuồng giết sợ dân làng, khi bị bọn chúng bắt, tra hỏi khu vực ở của cộng sản, Tnú đang đặt tay lên bụng mình với nói “ở dây này”. Bầy - quân nhân chém lưng anh đầy vệt dọc ngang. Khi tận mắt chứng kiến cảnh bà xã con bản thân bị giặc tra tấn dã man, Tnú tay không nhẩy vào giữa phe cánh giặc sẽ điên cuồng. Dẫu vậy anh không cứu vớt được bà xã con ngoài ra bị chúng hành hạ tra tấn dữ dằn. Vì chưng vậy khi dân buôn bản quật khởi, Tnú tòng quân như lẽ hẳn nhiên. đồ dùng này, đơn vị Khi biểu đạt nhânvăn để ý dụng công mô tả bàn tay của anh. Nói theo cách khác đây cũng là chi tiết gây ấn tượng nhất đói với những người đọc. Từ hai tay của Tnú, tín đồ đọc không những tưởng tượng được cuộc sống mà còn hình dung được cả tính cách của anh.
Ấn tượng không nuốm nào quên được về bàn tay anh đó là đoạn cao trào mãnh liệt của truyện: giặc quấn giẻ tẩm dầu xà nu vào mười ngón tay anh cùng đốt: “Mười ngón tay đã thành mười ngọn đuốc”. Cũng chính mười ngọn đuốc này đã làm mồi châm ngọn lửa mang lại dân xóm Xô Man nổi dậy. Tuy tàn tật nhưng đôi tay anh vần chũm được giáo được súng đế tấn công giặc, hơn thế nữa vẫn có thế bóp bị tiêu diệt tên lãnh đạo địch khi hắn vắt thủ vào hầm.
nói theo cách khác qua nhân đồ Tnú, đơn vị văn Nguyễn Trung Thành nhằm mục đích thể hiện phẩm chất, số trời và nhất là con nhường nhịn đi theo phong cách mạng của quần chúng. # Tây Nguyên, nhân dân miền nam bộ trong thời kì chống Mĩ cứu giúp nước giành lại độc lập, trường đoản cú do.
b) Cụ Mết: là 1 già xóm quắc thước râu nhiều năm tới ngực đen bóng, đôi mắt sáng và xếch ở nai lưng “ngực căng như một cẩy xà nu lớn”. Ông ráng hiện khôn cùng đậm đường nét tính biện pháp của con tín đồ Tây Nguyên bất khuất. Vậy tượng trưng cho lịch sử vẻ vang cho truyền thống cuội nguồn hiên ngang, mang đến sức sống bền chắc của dân làng. Rứa nói với con cháu: “Chúng nó đã thay súng, mình buộc phải cầm giáo”... “Thế là ban đầu rồi. Đốt lửa lên! Tất cả người già, bạn trẻ, người bầy ông, người lũ bà, mỗi người phải tìm đem một cây giáo, một cây mác, một cây dụ, một cây rựa. Ai không tồn tại thì vót chông, năm trăm cây chông. Đốt lửa lên”. Quần chúng làng Xô Man vực lên giết giặc theo giờ đồng hồ hô của nỗ lực Mết: “Chém! Chém hết!” với “Cụ Mết đứng dậy; lưỡi mác dài trong tay, thằng Dục nằm dưới lưỡi mác của cầm Mết!!”.
c) Dít: Là nhân vật tiêu biểu cho lực lượng chiến đấu, hình ảnh những bạn trẻ Tây Nguyên được tập luyện và trưởng thành và cứng cáp qua thử thách ác liệt của cuộc rán đâấu kháng ké thù bảo vệ bản làng. Cô có vị trí đặc biệt quan trọng trong cuộc tranh đấu cùa dân thôn Xô Mạn.
Dít là con tín đồ cương quyết bảo dam hiệ tượng - giải pháp mạng, đặt bài toán của dân xóm lên bên trên hết.
d) Heng: Là nhân vật vượt trội cho thê" hộ tuổi nhỏ dại của xóm Xó Man, Heng nhí nhảnh hồn nhiên yêu thương đời ngộ nghĩnh với thật đáng yêu. Heng nhất quyết sẽ tiếp nô"i được tuyến đường đã lựa chọn của cụ Mết, Tnú, Mai và Dít.
Tác trả tập trung mô tả các nhân thiết bị trên nhằm xác định dân thôn Xô Man nói riêng với nhân dân việt nam nói bình thường từ cố hệ này sang rứa hệ khác tiếp nô"i nhau hiên ngang bất khuất, chiến đấu đảm bảo đất nước quê hương.
Câu 2
Trong câu chuyện buồn về cuộc sống Tnú, cụ thể gây tuyệt vời sâu đậm nhất cho tôi là hình ảnh bàn tay. Qua bàn tay anh, tín đồ đọc tưởng tượng lên dđược cuộc sống và tính cách của anh. Cơ hội còn lành lặn, bàn tay anh là bàn tay trung thực, bàn tay tình nghĩa. Chính bàn tay này đã cầm phấn viết chữ của bậc bầy anh dạy dỗ cho, đã nỗ lực đá từ đập vào đầu mình tự trừng vạc mình lúc học chữ cơ mà hay quên, bàn tay đã tự để lên trên bụng mình: “Cộng sản tại chỗ này này”. Đó cũng chính là bàn tay khi anh thoát ngục tù Kon Turn về chạm mặt Mai làm việc lối vào làng, Mai đã vắt bàn tay anh nhưng mà giàn giụa nước mắt.
Đôi bàn tay Tnú, mười ngón đã biết thành giặc quân giẻ tẩm dầu: “Đó là đôi bàn tay của lòng dũng cảm, chịu đựng”. “Anh không cảm xúc lứa nghỉ ngơi mười ngón tay nữa. Anh nghe lửa cháy trong lồng ngực, cháy ở bụng. Tiết anh mặn chát sống đầu lưỡi. Răng anh đã cắn nát môi anh rồi”, mười ngón tay anh clìám bùng ngọn lửa quật khởi của dân xóm Xô Man. Đã dược khống chế đám cháy nhưng bàn tay Tnú từng ngón chỉ còn lại nhì đô"t. Đốt tay cần thiết mọc lại. Vết vết phẫn nộ mà Tnú mang theo trọn đời mình.
nhưng lại cũng chủ yếu bàn tay tật nguyền đã nạm giáo, nuốm súng giết giặc. Cũng chủ yếu bàn tay tật nguyền ấy sinh hoạt cuối truyện đã bóp bị tiêu diệt tên chỉ đạo đồn địch ngay lập tức trong hầm thay thủ của nó.
Câu 3
Xem liình tượng cây xà nu làm việc pliần đầu, sau phần nắm tắt truyện.
Câu 4
Qua truyện ngắn Rừng xà nu, Nguyền trung thành với chủ muôn nhờ cất hộ đến fan đọc tứ tưởng cơ phiên bản nằm trong lời của ráng Mết lôi kéo dân buôn bản Xô Man: “Nhớ lấy, ghi lấy. Sau này tau bị tiêu diệt rồi, cất cánh còn sống đề nghị nói lại cho bé cháu”: “Chúng nó đã cầm cố súng, mình cần cầm giáo”. Đây cũng chính là tư tưởng chủ yếu của truyện: yêu cầu dùng bạo lực cách mạng đế chống lại đấm đá bạo lực phản biện pháp mạng, vũ trang võ thuật là con đường tất yếu để tự hóa giải của nhân dân.
Xem thêm: Top 10 Mẫu Phân Tích Hình Ảnh Rừng Xà Nu Cực Chi Tiết, Phân Tích Hình Tượng Rừng Xà Nu Chi Tiết Nhất
Đó cũng chính là chân lí của một dân tộc có sức sống mạnh mẽ như rừng cây xà nu kia, chân lí của một dân tộc nhân vật bất khuất.