Điện chủ Ở Rể“Khách mặt hàng đang đợi ở bên ngoài!”Điều để cho mọi người trong bên họ Lâm cần yếu ngờ đó là Lâm Nhã Hiên lại thản nhiên thừa nhận bài toán cô vẫn liên lạc và đàm đạo với khách hàng hàng.Bà vậy Lâm hơi ngờ vực nhìn Lâm Nhã Hiên: “Nhã Hiên, cháu là phó tổng giám đốc của khách hàng Lâm Thị, nói là yêu cầu làm, nếu con cháu làm đưa thì cháu không xứng bao gồm vị trí này, cũng không tương xứng để liên tục giữ địa chỉ này nữa”.“Bà à, cháu không tồn tại làm giả”, Lâm Nhã Hiên mỉm cười, giơ tay chỉ ra rằng phía cửa: “Bà quan sát đi, người sử dụng tới rồi!”Lâm Long thấy được người lao vào là Cao Hổ, hốt nhiên sợ tới nỗi phương diện mày tái nhợt.Thật ra đây là sắp xếp của Mục Hàn, để phòng chiêu này của bà cố gắng Lâm.Cao Hổ đặt chân đến trước khía cạnh bà thế Lâm, dữ thế chủ động và đon đả nói: “Bà chính là bà cố kỉnh Lâm nhỉ? Phó tổng giám đốc của quý công ty đã liên lạc và trao đổi với tôi, với tư biện pháp là đại diện thay mặt thanh tra, tôi rất ưng ý và đưa ra quyết định sẽ đầu tư chi tiêu năm trăm triệu cho tập đoàn Lâm Thị!”“Hả?”, Bà vắt Lâm sững sờ.Không chỉ bao gồm bà cố kỉnh Lâm, mà ngay tất cả Lâm Long với Lâm Phi Yến cũng cảm thấy hơi cực nhọc tin.Rõ ràng Cao Hổ chỉ là một đường nhà của hội Hắc Long sinh sống Sở Châu nhưng mà thôi, sao đùng một cái lại trở thành triệu phú có thể đầu tư năm trăm triệu cho doanh nghiệp Lâm Thị chứ?Đương nhiên số đông chuyện đều bởi vì Mục Hàn âm thầm sắp xếp.“Anh Hổ, anh sẽ đùa công ty chúng tôi hả?”, Lâm Long hóa học vấn.Một giờ trước, Cao Hổ còn rước nốt năm trăm nghìn tệ tiền quá của Lâm Long.“Tôi ko đùa”, Cao Hổ trừng mắt với Lâm Long, không ưng ý nói: “Còn nữa, đừng call tôi là anh Hổ, tôi không quen cậu. Cao Hổ tôi là tín đồ làm ăn ngay thẳng, không làm mấy trò tội vạ vi phi pháp luật đó!”Lâm Long: “…”Cao Hổ đột nhiên trở mặt khiến cho Lâm Long câm nín.Nhưng Lâm Long cũng không dám đắc tội với Cao Hổ.Vả lại điều khiến cho Lâm Long quá bất ngờ đến khó tin chính là Cao Hổ thiệt sự đã mang năm trăm triệu ra để đầu tư vào doanh nghiệp Lâm Thị.Nhưng hòa hợp đồng đầu tư ghi rõ rằng năm trăm triệu này đề xuất do chính Lâm Nhã Hiên quản ngại lý, bất kỳ ai trong công ty Lâm Thị thống trị cũng hồ hết vô hiệu.…“Cái gì?”“Vậy nhưng mày lại đưa bé nhóc A Ly kia tới học ở ngôi trường quý tộc Sở Dương ư? Mục Hàn, cái brand name phế vật ăn hại nhà mày, mày bị điên hay gàn vậy hả? Đó là trường quý tộc đó, chỉ riêng biệt tiền tài trợ nhập học đã mất năm trăm nghìn tệ rồi!”“Mày nói thật đi, gồm phải mày đem tiền của Nhã Hiên bên tao đi nộp tiền học cho con nhóc A Ly kia không?”Về tới căn biệt thự cao nhất trong khu biệt thự cao cấp Vân Đỉnh, khi nghe đến tin A Ly được Mục Hàn mang lại trường quý tộc Sở Dương, Tần Lệ đột nhiên nổi điên lên.“Mẹ, Mục Hàn đâu tất cả lấy một đồng nào của con”, Lâm Nhã Hiên nói.Lâm Nhã Hiên rất tò mò không biết Mục Hàn rước đâu ra tiền để nộp tiền học mang đến A Ly.Dù sao tiền học tập của ngôi trường quý tộc Sở Dương cùng tiền tài trợ cũng buộc phải trên sáu trăm nghìn tệ.“Hừ! chị em không tin!”, Tần Lệ kháng nạnh, nhấp lên xuống đầu: “Nhã Hiên, con mau ly hôn với thằng vô dụng này đi, không thì trước sau gì cũng trở thành nó vạ lây!”“Hơn nữa bé thấy đó, chàng trai đại gia khôn xiết giàu kia đối xử cùng với con giỏi như vậy, nói ko chừng một ngày nào đó sẽ tới chạm chán con, đến khi đó để một tên truất phế vật bất lợi chỉ biết ăn bám đứng tại 1 bên thì còn ra thể thống gì!”“Mẹ, người mẹ lại nữa rồi! Con sẽ không còn ly hôn đâu!”, Lâm Nhã Hiên khó chịu nói.“Nhã Hiên, mẹ nói bé nghe, 1 tuần nữa là tới lễ mừng lâu bảy mươi tuổi của bà ngoại con, khi đó các bạn chúng ta hồ hết phải qua đó chúc lâu bà ngoại con, bé không thể kéo đến Mục Hàn tới kia được”.“Phải rồi! Nhã Hiên, bé tranh thủ liên hệ với chàng trai đại gia rất giàu kia đi! Đến lúc đó con dẫn theo chàng trai đại gia hết sức giàu tới chúc lâu bà ngoại con, như vậy nở mày nở mặt biết bao!”Tần Lệ ghé sát mặt tai Lâm Nhã Hiên, hoàn toàn không chú ý tới sự trường tồn của Mục Hàn.“Mẹ, mẹ nói gì vậy chứ?”, Lâm Nhã Hiên bất lực: “Mục Hàn là chồng con, chắc chắn là con đã dẫn anh ấy tới lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà ngoại!”“Vả lại vốn dĩ con chưa từng gặp anh chàng đại gia siêu giàu kia”.Sau khi tranh luận với Tần Lệ xong, Lâm Nhã Hiên thở hổn hển trở về phòng.“Nhã Hiên, em định dẫn anh cho tới lễ mừng lâu bảy mươi tuổi của bà ngoại em thiệt sao?”, Mục Hàn hỏi.“Đương nhiên! Anh là ông chồng của tôi, tôi ko dẫn theo anh thì dẫn theo ai?”, Lâm Nhã Hiên suy nghĩ ngợi một thời gian rồi lại nóng vội giải thích: “Mục Hàn, chị em tôi là vậy đó, anh đừng để bụng. Đợi lúc nào gặp được chàng trai đại gia cực kỳ giàu cơ tôi sẽ trả lại sợi dây chuyền sản xuất Ánh Trăng Sông Nile cùng cả khu biệt thự nghỉ dưỡng Vân Đỉnh đến anh ta”.Nhưng Mục Hàn lại mỉm cười thầm vào lòng, đều thứ này số đông là do chồng em tặng em đó, trả vật gì mà trả!“Đúng rồi, em định tặng ngay quà gì cho lễ mừng lâu bảy mươi tuổi của bà nước ngoài em?”, Mục Hàn hỏi.“Chuyện này tôi vẫn bàn với mẹ tôi rồi, tiến thưởng mừng thọ bảy mươi tuổi của bà nước ngoài dù gì rồi cũng phải giữ lại được danh tiếng, cần yếu để tín đồ khác rộng mình. Dẫu sao bà bầu tôi sẽ gả tới bên họ Lâm, nếu không tặng ngay nổi món xoàn mừng thọ thì chắc chắn rằng sẽ khiến người mặt họ ngoại chê cười!”“Nhưng trong những năm qua nhà bọn họ chẳng lấy được lòng nhà chúng ta Lâm đề nghị trong tay cũng chẳng có tương đối nhiều tiền, mặc dù mẹ tôi vẫn nỗ lực mua nhị củ nhân sâm một trăm năm cùng cây sen tuyết Thiên đánh một trăm năm”.Lâm Nhã Hiên nói.“Nhân sâm một trăm năm cùng cây sen tuyết Thiên sơn một trăm năm cũng coi như giữ được sĩ diện rồi!”, Mục Hàn nghĩ ngợi một dịp rồi lại hỏi: “Vậy ông bà ngoại em có sở thích gì quan trọng không?”“Hồi đó ông bà ngoại tôi phần lớn làm bao gồm trị, thời điểm về hưu thì cũng có tác dụng tới chức quản trị thành phố rồi, nói cách khác họ gồm học trò tốt ở khắp số đông nơi, nhưng nói tới sở thích quan trọng đặc biệt thì chúng ta chỉ say mê hút dung dịch uống rượu. |