Giam Cầm

General Fiction

Tên truyện: giam cầm Tác giả: En Thể loại: Boy love, HE -oOo- VĂN ÁN Hắn. Chỉ vì niềm vui của một cậu trai cơ mà yêu đến điên loạn Hắn, vày ghen tị nhưng suýt thịt chết cô nàng cậu yêu thương Hắn, Vì mong mỏi trong mắt cậu chỉ có một mình phiên bản thân m...Bạn đã xem: nhốt độc sở hữu tới điên rồi

#1x1 #boylove #danmei #h-e #heromine #nguoc #đammỹ




Bạn đang xem: Giam cầm độc chiếm đến điên rồi

*

"Ý tôi là, ưm, tôi chưa phải đồng tính, a..." Cậu giải thích.

"Tôi cũng vậy" Hắn đem ngón tay ra chuyển xuống hậu huyệt phấn hồng vẽ loạn khiến cơ thể Khải Ân càng căng cứng hơn

"Vậy lý do lại làm cho vậy cùng với tôi?" Cậu bực mình, ví như là trò nghịch thì tương đối quá đáng rồi.

"Vì tôi yêu em" Hắn vẫn thản nhiên

Cảm cảm nhận ngón tay sẽ trêu nghịch phía sau mình. Khải Ân như hy vọng khóc lên.

"Tôi yêu em, ngay từ lần đầu chạm mặt tôi đã yêu em mang đến phát điên rồi, không thân thiết em là nam tốt nữ, tôi đều ao ước em, từng khúc xương thớ thịt hay cả mỗi giọt ngày tiết của em gần như tôi đều ý muốn giữ có tác dụng của riêng, không một ai rất có thể chạm, ko một ai rất có thể thấy" đến bây giờ sắc mặt Thuấn không thể bình tĩnh được nữa mà đổi khác liên tục theo từng câu nói, đến giọng cũng to dần lên như đã quát. Đôi mắt hắn giăng đầy tơ máu, tròng mắt co rút nhìn châm bẩm vào Khải Ân, khoé môi không còn ung dung nữa nhưng mà cười như kẻ điên.

"Em sẽ thất hứa" Thuấn cầm lấy cằm cậu bóp mạnh, Khải Ân đau đớn cắn môi cảm xúc như muốn nứt cả quai hàm, khung hình giãy giụa bất thành đành nằm yên giữ lại sức. Khải Ân nỗ lực lấy bàn tay vẫn siết cằm mình nuốm kéo ra, móng tay cắn sâu vào tay Thuấn.

Khải Ân là của hắn!

Cậu là thiên thần, là bảo vật quý giá bán của riêng rẽ hắn.

Nhưng vật dụng gì càng cực hiếm càng dễ đánh mất. Để khiến cho cậu trọn vẹn thuộc về tay hắn cho mặc dù có rút gân phế truất bỏ khung hình này hắn cũng sẽ làm. Giữ bảo bối thì cần giữ mang lại kín. Nhốt cậu vào lồng, khóa lại. Ràng buộc cậu bên người, đến lúc đó bất kể ngày tối trong mắt cậu vẫn chỉ tồn tại 1 mình hắn.

"Ư... Buô.. Buông.." Khải Ân ngay tức khắc tục đấm vào ngực hắn, khuôn mặt đỏ rần đã giàn dụa nước mắt.

Cậu sợ.

Cậu ko hiểu, thiếu hiểu biết nhiều gì hết. Hắn muốn giam cậu sao? ko thể. Cậu còn Yves, còn phần đông điều bản thân ước ao làm. Cậu cấp thiết mất đi tự do được.

Mặt đau mang đến tê dại, Thuấn dần thả lỏng tay, cậu mau lẹ liều mạng đẩy hắn ra. Vận hết sức mà chạy dẫu vậy chỉ được vài cách thì chân trái bị kéo lag lại làm cho cậu mất đà ngã sấp xuống sàn, đầu đập vào bàn gỗ rách nát một đường, tiết rỉ ra chảy lâu năm xuống mặt.

"Ư..." Bị đập cho choáng váng khía cạnh mày, Khải Ân cắn chặt môi, ôm trán sẽ chảy máu.

"Chạy? Tôi xem em còn chạy được không"

Hắn vừa dứt lời thì khung hình cậu bị lôi sàn sạt ra sau. Âm thanh lãnh khốc cùng tiếng của sắt va chạm khiến cậu hại hãi.

Xem thêm: Những Bài Văn Về Mẹ Của Em Ngắn, Văn Tả Người Lớp 6, Tả Người Mẹ Yêu Quý Của Em (97 Mẫu)

Cổ chân trái bị còng lại sẽ sưng tím ướm huyết vài chỗ.