Palatino Linotype Segoe UI Roboto Roboto Condensed Patrick Hand Noticia Text Times New Roman Verdana Tahoma Arial

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Ngày hôm sau cô bị chuông báo thức hotline dậy.

Bạn đang xem: Bạn giường của tôi là người vô hình

Người lũ ông kia đã ôm siết lấy cô đổi bốn thế đổi vị trí làʍ ȶìиɦ không ít lần, cô mệt không chịu nổi, sau cùng bất tỉnh lịm đi.

Mở đôi mắt tỉnh dậy, mặt trời đang chiếu mang đến ʍôиɠ rồi.

Cô bật nảy tín đồ khỏi sô pha, nóng vội xông vào phòng rửa mặt núm đồ.

Trễ có tác dụng rồi! Trễ làm mất rồi!

Lúc đến doanh nghiệp thì cô đã đi trễ nửa tiếng đồng hồ, nhân viên trong văn phòng công sở đang họp report buổi sáng.

Cô đứng trước phòng làm việc của Trì Nghiêm, vẻ mặt mắc cỡ ngùng nói: “Xin lỗi, tôi đang đi đến muộn…”

Trì Nghiêm gật đầu với cô, ra hiệu bảo cô vào họp.

Khương Diên bước vào vị trí trống cạnh Kiều Hoan ngồi xuống, Trì Nghiêm sẽ đứng trước bàn thao tác làm việc hướng về phía mọi người bàn giao trọng trách thuộc dự án công trình mới của thành phần họ, đã đi đến cuối phần biểu đạt rồi.

Kiều Hoan luân chuyển đầu đang định thủ thỉ với Khương Diên, hốt nhiên nhìn thấy trêи cổ Khương Diên có dấu hôn, cô ta ngạc nhiên: “Khương Diên, cổ của cậu…”

Ý thức được điều gì đó, Kiều Hoan ngừng kịp lại vế sau.

Nhưng nhưng mà tiếng hô ban nãy của cô, đang vang khắp căn phòng thao tác làm việc không mấy rộng lớn này, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn Khương Diên.

Họ đều nhìn thấy vết đỏ trêи cổ cô.

Người từng trải rất nhiều hiểu được sẽ là gì.

Khương Diên nhanh nhẹn lấy tay bít lại cổ mình, gương mặt đỏ bừng.

“Ồ hố…” giờ trêu chọc kéo dài, một đồng nghiệp nam cười cợt bảo: “Được kia nha, bao gồm bồ rồi hả?”

Khương Diên cúi đầu thấp mang đến nỗi cả mặt cũng đụng đến đùi, trinh nữ không chịu đựng được. Buổi sáng vội vàng thoát khỏi nhà, cô căn bạn dạng không kịp phát chỉ ra trêи cổ mình bao gồm dấu vệt gì giỏi không. Cái fan đó thế mà lại để lại vết hôn trêи bạn cô, thật là đáng ghét!

Kiều Hoan mỉm cười cười góp Khương Diên giải vây: “Được rồi mà, các cậu đừng cười nữa, ai nhưng mà chưa gặp gỡ và hẹn hò bao giờ!”

“Có rồi tất cả rồi!”

“Hiểu mà hiểu mà!”

Mọi người đều mỉm cười thích thú, không ai nhận ra sắc mặt của Trì Nghiêm sẽ đứng trước bàn thao tác đã trở nên khó coi vô cùng.

“Xong rồi, họp mang lại đây thôi, cô cậu ra ngoài làm việc đi.” Anh ấy nói: “Tiểu Khương làm việc lại, câu chữ cuộc họp vừa nãy em chưa đến kịp, anh phải thịnh hành lại một lần mang đến em hiểu.”

Khương Diên nghe vậy không ngoài bất ngờ, ngửng đầu định nói gì đấy nhưng những đồng nghiệp khác sẽ đi ra ngoài cả rồi.

Cô lại chú ý Trì Nghiêm, dung nhan mặt của anh ấy ấy đã có thể gọi là cau bao gồm hết ba phần trêи thang điểm.

Cô đứng dậy, lùi lại một bước nhỏ dại trong vô thức: “Anh định… anh định có tác dụng gì?”

Trì Nghiêm bước từng bước một về phía cô: “Em sẽ ngủ với ai?”

Khương Diên bị ép mang lại chỉ rất có thể liên tục hạ thấp sau, cô mau lẹ bị lưu ý chân tường: “Không có…”

Trì Nghiêm cười cợt lạnh, ép tiếp giáp cô vào tường, vươn tay bóp cổ cô, ngón cái chà gần kề thật táo bạo lên vết hôn trêи làn domain authority cô: “Rốt cuộc là ai?”

Khương Diên sợ hãi, người trước khía cạnh cô trọn vẹn không nên là Trì Nghiêm mà lại cô biết, cô mong mỏi thức thức giấc lý trí của anh ý ấy: “Anh đừng có làm bậy! các đồng nghiệp gần như đang ở bên ngoài, bầy họ vẫn nghe thấy đó!”

Vẻ mặt Trì Nghiêm càng lãnh đạm hơn: “Bề ngoại trừ trông dường như ngây thơ thuần khiết, chị em nó thì ra cũng chỉ là mẫu đồ lẳng lơ cơ mà thôi! hôm qua trước mặt tôi giả cỗ thanh cao liệt nữ, xoay đầu đã lên chóng với thằng khác, bà bầu nó không chú ý ra cô lại là một con điếm!”

“Anh…” Khương Diên bị Trì Nghiêm mắng, tứ mang lại đỏ cả mặt: “Cho mặc dù tôi có ngủ cùng với ai đi chăng nữa thì tương quan gì đến anh? Tôi gồm hứa gì cùng với anh đâu? Anh phụ thuộc gì mà lại chửi tôi? Tôi đang nói rồi tôi cùng anh không còn có bất kể quan hệ làm sao cả, anh buông tôi ra!”

Trì Nghiêm vạch phần cổ áo cô ra, trước ngực cô còn nhiều dấu hôn hơn, rất có thể tưởng tượng ra tình trạng lúc đó mãnh liệt khuôn khổ nào.

Trì Nghiêm giận điên người, tay đã bóp cổ cô càng siết chặt hơn: “Con điếm thúi, đúng là dơ bẩn, ông đây đề xuất bóp chết cô!”

Khương Diên từ từ không thể thở nổi, lúc này ngược lại cô bình tâm hơn, cô cảm thấy phiên bản thân càng kháng cự sẽ càng kϊƈɦ say mê anh ta hơn, cô gặm chặt môi bên dưới nhắm mắt lại, nhằm mặc mang đến anh ta siết cổ.

Sau đó, Trì Nghiêm vẫn buông cô ra.

Trì Nghiêm lùi lại nhì bước, trong đôi mắt còn cơn bão tố không tan, quay mặt đi gầm vơi một tiếng: “Cút!”

Khương Diên mở mắt, nhanh lẹ chạy khỏi cửa.

Khương Diên đã từ chức.

Trì Nghiêm không thể níu kéo cô, cũng ko yêu mong cô giao lại câu hỏi đàng hoàng vẫn để cô đi luôn.

Thế nhưng cũng chính vì hợp đồng quảng cáo cô đang ký trước đây nên mấy ngày tiếp theo cô vẫn yêu cầu đến doanh nghiệp một chuyến.

Chuyện trường đoản cú chức cô định sau khi tìm được công việc khác bắt đầu nói với cha mẹ, còn nếu không sợ rằng sẽ khiến cho họ lo lắng.

Cô làm tổ trong nhà không ngừng gửi sơ yếu hèn lý lịch của chính mình đi, cả bữa sớm trưa chiều tối cũng ăn uống tạm thời để tiết kiệm tiền. May mà căn nhà là của chính bản thân mình nên cô không cần thiết phải đóng tiền nhà, còn nếu không thì số tiền còn sót lại không biết rất có thể chống đỡ bao lâu nữa.

Về đêm, cô chây lười nằm trêи sô pha, quan sát lên trần nhà thả hồn lên mây.

Cô lật cổ áo mình ra, bình chọn vùng da trước ngực, sẽ hai ngày trôi qua mấy vệt vết này cũng đã nhạt đi khá nhiều.

Cô chưa khi nào ngờ rằng tất cả ngày cô cùng Trì Nghiêm sẽ trở phương diện một cách khó coi bởi thế rồi chia ly như hai người xa lạ. Khi cô mê say anh ấy vào lòng đôi khi cũng nghĩ đến, mặc dầu không thể thành đôi với anh ấy thì làm đồng nghiệp cũng đầy đủ rồi, tất cả thể chạm mặt anh ấy từng ngày thì hoàn hảo biết bao…

Nhớ đến các lời anh ấy dùng để mắng chửi cô, lòng cô như bị kim đâm từng mũi.

Anh ấy đã hiểu nhầm cô rồi.

Có lẽ, cũng không phải là phát âm lầm.

Hôm ấy cô đã dữ thế chủ động làʍ ȶìиɦ với những người đó, bởi vì không hề có áp lực nặng nề đạo đức nào, cô hoàn toàn có thể buông thả bản thân.

Thôi vậy, kệ xác anh ấy suy nghĩ về cô như vậy nào.

Cô ngồi dậy ngoài sô pha, đột lóe lên suy nghĩ.

Dường như vấn đề cô “xuyên không” không hề liên quan tiền đến vị trí cô đã ở, có vẻ như như chỉ việc gội đầu là hoàn toàn có thể đến kề bên người đó.

Hơn nữa chỉ bao gồm anh, chưa hẳn là ai khác.

Buổi tối lúc này Chung Cảnh nên tham gia một bữa tiệc, anh chat chit vài câu uống vài ly rượu với đa số vị giám đốc bao gồm quen biết, cảm giác trong chống tiệc tương đối ngộp, bèn tìm một chiếc ban công định hút điếu thuốc.

Vừa cách ra chợt anh đụng nên một người.

Cơ thể quyến rũ ấy, là 1 cô gái.

Anh vừa định ngửng đầu lên xin lỗi thì “gặp buộc phải ma”.

Không bao gồm ai cả.

Khương Diên vươn tay sờ soạng phương diện anh, sau khi xác định là bạn đó, vui vẻ bật cười. Cô kiễng chân dành khuyến mãi anh một nụ hôn rồi viết vào lòng bàn tay anh: làm cho không?

Chung Cảnh: “…”

Anh quay đầu nhìn bức rèm cửa sổ khá dày sau lưng, rồi cụ lấy bàn tay cô, viết lên đấy chữ “đợi”.

Chung Cảnh ra phía bên ngoài gọi trợ lý Hàn Khải Minh đến, dặn dò anh coi chừng ban công cẩn thận, chớ để bất kể người như thế nào ra mặt ngoài.

Lúc này anh mới quay lại tìm cô.

Anh xay cô ngay cạnh vào tường trao cô nụ hôn rét bỏng.

Xem thêm: Các Phương Châm Hôi Thoại Lớp 9, Soạn Bài Các Phương Châm Hội Thoại

Khương Diên hôn tới cả đầu óc quay cuồng, khung người nóng lên, cô bé không xong xuôi chảy nước.